Khi buông đi lẽ thường hống hách với những câu hỏi: “Tại sao lại như vậy?;
Ai bảo làm như thế?! Phải như thế này này, không nên như vậy….” là khi mở lối
cho lòng Nhân từ dần trở lại trong tâm hồn.
Một tâm hồn có lòng Nhân từ trao sự tôn trọng đến với tất cả, nâng đỡ
những người đã vấp vã, những người yếu thế nhất, trao tặng sự hỗ trợ, lời khích lệ động viên và
những điều chúc tốt lành.
Dọn dẹp đi những lề thói cố hữu của sự gia trưởng hay trịnh thượng, tôi
để mình dần trở về với vẻ đẹp nguyên sơ của nhân hậu, khoan dung tiềm ẩn.
0 comments: