Bạn là thiên nhiên, bạn
đã dưỡng nuôi tôi bằng sự xinh đẹp mỏng manh của những đóa hoa thơm, những chú
bướm lượn. Bạn đã dưỡng nuôi tôi bằng sự mạnh mẽ hùng vĩ của những ngọn núi
cao, những thác nước ào ạt.
Còn tôi là con người,
tôi đã giẫm đạp lên sự ngây thơ của bạn. Khi lấy của bạn, tôi tham lam lấy nhiều
hơn những gì mình cần. Đến lúc cho đi, tôi lại dè sẻn cho ít hơn những gì bạn
đáng được nhận.
Tôi gửi bạn muôn vàn yêu
thương và bình an... như một lời xin lỗi muộn màng.
0 comments: